Quay trở lại dòng lịch sử 1 chút: nước Mỹ cách đây 100 năm khắp các vùng từ ngoại ô đến đô thị đi đâu người ta cũng ngửi thấy mùi phân ngựa vì xe ngựa thời bấy giờ quá phổ biến, giống như xe máy ở Việt Nam mình vậy.
Những chiếc xe hơi ngày ấy được xem như là một thứ đồ chơi của người giàu có, mua với nhu cầu giải trí hay muốn chứng tỏ địa vị.
Để sở hữu 1 chiếc xe hơi bạn phải thuộc dòng dõi quý tộc hay ít nhất cũng là người lắm tiền nhiều của bởi mức giá của nó rất cao, không nằm trong phân khúc những người có thu nhập tầm trung và người nghèo khó thì càng…không thuộc về nhau.
Trong những năm ấy, Ford chỉ là 1 công ty sản xuất ô tô chưa mấy tên tuổi và đang phải chịu áp lực mở rộng thị trường để phát triển đột phá hoặc hòa tan với các hãng sản xuất xe khác.
Để đánh đổi vận mệnh của Ford, ông quyết tâm đưa ra 1 chiến lược “ngược đời” đó là xây dựng dây chuyển sản xuất ô tô đại trà cho ra đời 4.000 chiếc mỗi ngày và chỉ duy nhất… 1 màu đen.
Ford muốn thay đổi quan niệm về chiếc xe hơi đó là bất kể ai cũng có thể lái một chiếc Ford.
Xe hơi Ford – công việc của nó đơn giản chỉ dành để chi chuyển, không có nhiều mẫu mã và sự lựa chọn. Dĩ nhiên với công đoạn sản xuất đại trà và hạn chế mọi chi phí phát sinh ngày ấy giá 1 chiếc xe hơi chỉ còn tầm 1.000$ bằng 1 chiếc xe ngựa và 10 năm sau nó còn chưa đến 400$.
Điều này làm cho xe hơi tiếp cận nhiều phân khúc hơn, phổ biến hơn. Và trong 10 năm đó người ta không còn ngửi thấy mùi phân ngựa khắp nước Mỹ nữa.
Màu đen vốn không nổi bật nhưng cũng do đặc điểm đó lại mang đến ít sự chú ý vẻ bề ngoài mà lại tập trung nhiều hơn về tính năng và phẩm chất.
Trong bóng đá hiện đại, người ta thường tập trung nhiều hơn về những cầu thủ có ngoại hình và kỹ thuật tốt. Trước kỷ nguyên Messi – Ronaldo thì gần nhất cũng đã 12 năm mới có 1 hậu vệ giành quả bóng vàng đó là Fabio Cannavaro.
Thành tích và bàn thắng luôn là trọng số quan trọng cho cuộc đua cầu thủ xuất sắc nhất nhưng bóng đá là 1 môn thể thao tập thể, để có được thành tích cho cả đội, có được bàn thắng thì phải cần có những sự hy sinh thầm lặng, không đòi hỏi nhiều sự chú ý nhưng luôn làm cực tốt nhiệm vụ và là 1 mắt xích quan trọng không thể thiếu trên sân như Xavi 2010 trong màu áo TBN – Barcelona hay Manuel Neuer của Đức - Bayern Munchen và gần đây nhất có lẽ là N'golo Kante cầu thủ tí hon có nước da ngăm đen như chiếc Model T của Ford cách đây hơn 100 năm.
Những fan hâm mộ môn túc cầu, đặc biệt là những True Blues chắc hẳn sẽ không lạ gì cầu thủ nhỏ bé mặc áo số 7 chạy “bao sân” mỗi trận đấu có mặt CLB Chelsea. Không phải tự nhiên mà câu nói "71% trái đất bao phủ bởi nước, 29% còn lại là Kante" lại phổ biến và được nhiều người ủng hộ nhiều đến như vậy.
Không màu mè, phô diễn kỹ thuật nhưng chẳng ai buồn ngủ khi Kante có bóng trên sân cả, lối chơi thu hồi bóng và càn quét kinh điển của Makelele dường như đã được Kante chuyển hóa thành 1 phiên bản nâng cấp hơn và đầy thân thiện. Cướp bóng, theo kèm, chuyền dài, chọc khe thậm chí cả sút xa và ghi bàn bằng cách qua người kỹ thuật anh ấy đều làm được.
Cả 2 bàn thắng đẹp mắt của Kante đều ghi vào lưới MU (mấy bạn Fan MU đừng buồn nha)
Là mắt xích cực kỳ quan trọng góp phần giúp Leicester City viết nên câu chuyện cổ tích mùa bóng 2015/16, giúp Chelsea trở lại ngôi vương 1 năm sau đó và gần đây nhất là đem về cúp vàng thứ 3 cho Pháp nhưng Kante không hề có dấu hiệu nào của 1 ngôi sao bóng đá, cậu ấy luôn khiêm tốn, nhường nhịn thậm chí có 1 chút nhút nhát cả trên sân lẫn ngoài đời. Ít khi nào chúng ta thấy Kante gây hấn với ai trong trận đấu, thậm chí khi bị phạt thẻ anh ấy cũng mỉm cười. Câu chuyện về Kante ngượng ngùng không dám chạm vào cúp vàng để chụp ảnh lại càng khiến nhiều Fan hâm mộ “cảm nắng” cầu thủ lắm tài – không có tật này hơn.
Kante phải chăng là chiếc xe hơi của thế kỷ trước, không hào nhoáng, không cần sự thể hiện nhưng “ai” cũng cần và muốn sở hữu. Anh ấy đáp ứng được nhu cầu của HLV, làm tốt nhiệm vụ trên sân, quét sạch mọi đường lên bóng của đối phương như cách mà Ford quét sạch xe ngựa trên nước Mỹ. Thật sự bóng đá hiện tại không ít mẫu cầu thủ được như thế, họ cần sự chú ý của truyền thông hơn để khẳng định bản thân chứ không phải như cách Kante đang làm.
Tấm hình duy nhất anh được chụp với cup vàng vì ngại, nhưng như thế lại càng ý nghĩa
Bài viết này nói nên quan điểm của mình với kiến thức bóng đá hạn hẹp. Mình viết ra những điều để tri ân 1 cầu thủ mình rất yêu quý cả về tài năng lẫn nhân cách và những gì anh ấy vừa đạt được trong mùa WC vừa qua.
Đó cũng là bài học cho chính bản thân mình, luôn cố gắng vì bản thân và đồng đội. Mỗi bản nhạc luôn có những nốt trầm để níu lại cảm xúc người nghe và với những người thực sự yêu thích họ sẽ cảm nhận được. “The most beautiful things don't ask for attention”, những điều tuyệt vời nhất luôn được tạo nên bởi những người khiêm tốn, cần cù và làm việc 1 cách thầm lặng.
Tường Vy - HR tại kênh tuyển dụng Alojob